Tôi có sở thích vài hôm lại ra nhà sách một lần. Và nơi tôi hay ghé qua nhất ở những nhà sách ấy là gian sách giảm giá. Vì với cái hầu bao chưa hết tháng đã cạn của sinh viên, gian sách giảm giá vẫn là nơi lý tưởng nhất.
Mỗi cuốn sách đều mang trong mình một sinh mệnh. Và sự sống của nó, hiểu theo nghĩa nào đi nữa, cũng phụ thuộc rất nhiều vào con người, không hẳn là người làm ra nó, mà là người đọc nó.
Tôi đã thấy những cuốn sách giảm giá không được đối xử công bằng. Người ta xem nó như “đứa con khuyết tật” lỡ ra đời hoặc đang yên lành bỗng một ngày mang bệnh tình, bỏ thì thương mà vương thì tội, hóa ra mặc nó ai muốn mua sao cũng được.
Tôi thấy những người mua sách vô tâm. Họ cầm những cuốn sách lên, xem giá bìa và phần trăm giảm giá. Cuốn nào giảm quá nhiều ai đó lại chê, sao mà hời thế, chắc cũng chẳng giá trị gì hoặc cũng in ấn lỗi nhiều lắm đây. Còn cuốn nào giảm ít, ai đó lại chép miệng, đã cho vào chỗ giảm giá rồi mà còn làm cao, hoặc là, cũ mèm, nhàu bẩn thế này mà giảm chừng ấy thôi sao. Người ta xem sách dường như ở vị trí thấp hơn một món hàng bình thường nào đó, bởi một món hàng lấy lên đặt xuống không khéo có thể ảnh hưởng tới chất lượng của nó, nhất là đồ dễ vỡ. Còn sách thì chẳng làm sao, có ném xuống cũng chẳng ảnh hưởng gì. Cho nên nhiều người cứ vô tư cầm sách lên xem rồi bỏ xuống mà không cần cho nó về đúng vị trí ban đầu. Có những cuốn sách bị bỏ ngổn ngang trên chiếc bàn lớn, người ta bới tung để tìm cho mình một cuốn ưng ý nhưng chẳng ai bận lòng xếp chúng lại gọn gàng, ngăn nắp.
Là “thượng đế”, khách hàng có thể dửng dưng với sách đã đành. Thế nhưng, buồn hơn vì có những nhà sách, nhân viên của họ cũng mặc cho những cuốn sách giảm giá nằm chỏng chơ. Sách giảm giá bị hắt hủi, từ vị trí trên những chiếc kệ thật sạch đẹp và sang trọng, ngang hàng với những quyển sách khác, một ngày chúng bị phát hiện ra không còn nguyên giá trị về hình thức nữa. Thế là chúng được đưa xuống, nhét chen chúc trên một chiếc bàn để tiết kiệm diện tích. Có đôi khi người ta nhìn chúng bằng ánh mắt thất vọng, bán hết cũng không lại vốn, ngày nào cũng phải dọn ra dọn vào, cuối ngày phải xếp lại cho gọn, thật là mất công với những quyển sách này.
Giảm giá sách là một điều nên làm. Bởi người ta sẽ có điều kiện dễ dàng hơn để mua những cuốn sách cần thiết. Trong thời đại mà văn hóa đọc dường như bị đẩy xuống dưới văn hóa nghe, nhìn từ những phương tiện công nghệ, việc khuyến khích đọc sách bằng nhiều cách trong đó có giảm giá sách là điều thật ý nghĩa. Thế nhưng tiếc thay, trong tâm lý chung của nhiều người, cái gì giảm giá cũng thường “không ra gì”, nên những cuốn sách giảm giá phải chịu số phận thiệt thòi. Vậy mà đâu phải ai cũng hiểu, trong đống sách giảm giá bỏ bừa bộn trên bàn kia, là bao nhiêu tinh hoa trí tuệ loài người. Và tôi nghĩ, nỗi buồn của sách giảm giá, cũng là nỗi buồn của ý thức chúng ta.
TƯ HƯƠNG
Đăng trên báo Bạc Liêu ngày 2.2.2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét