Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

CẢM NHẬN MỘT BÀI THƠ HAIKU VIỆT CỦA PHẠM TUẤN VŨ (HuyBa)


Vào trang vnweblogs , tình cờ đọc haiku của một bạn rất trẻ : Phạm Tuấn Vũ , sn 1991, thật ngạc nhiên. Tôi đọc đến chùm bài số 10,11,12 thì có cảm hứng viết một cảm nhận. Các bạn thích haiku thì đọc cho vui . 


10

chiều ba mươi
nhà bên xóm trọ
tất niên

11

tết nay không về
quà xuân cho mẹ
một nhánh mai gầy

12

nhà trọ chiều nay
chỉ còn một đứa
ba mười tết rồi


Cảm nhận của HuyBa

Chỉ một chủ điểm Tết/ba mươi Tết/ nhà trọ/ mà Vũ đã viết liền ba bài haiku, không trùng lắp là quá tốt.
Mình chọn ngay bài đầu để có vài cảm nhận nhanh ( nếu chậm sẽ đổi ý). Đọc cho vui nhé .

chiều ba mươi
nhà bên xóm trọ
tất niên

Xin cảm nhận bài haiku này

Một không gian mở ra: Chiều. Đó là một vũ trụ tranh tối tranh sáng, báo hiệu một tâm trạng day dứt, khơi gợi một nỗi buồn. Chiều cũng là Thời gian, là thời điểm chẳng mấy chốc sẽ chấm dứt, mang lại niềm tiếc nuối khôn nguôi. Thế rồi, không gian đó , thời gian đó dường như tụ hội vào một điểm mà cũng dường như đang mở ra biên độ khôn lường bởi đó là Chiều Ba Mươi. Cái tuyệt vời của sự dồn nén con chữ trong Haiku hiện ra. Ra khỏi cái bao la đó, ta rơi vào một cái nhỏ nhoi, tầm thường hơn: Nhà bên xóm trọ. Đầy đủ theo dòng ý nghĩ là Nhà bên xóm trọ tất niên. Tất niên không còn là sự việc mà là một hành động. Nó động vào một hoàn cảnh, một thân phận nào đó vu vơ trong cõi nhân sinh. Cũng có thể nó đã quá quen nên không ai nhận ra hay để mắt làm gì. Cứ thể nó sẽ quá đi nếu không có Chiều Ba Mươi. Hình ảnh đang rởi rạc bất chợt gắn vào nhau lay động tâm tư, chuyển tải mỹ cảm nhẹ nhàng mà sâu thắm. Bắt được hai hình ảnh này vào haiku chỉ có tạo hoá. Nhà thơ cũng là tạo hoá như ai đó đã nói mà. Nếu chỉ là người thì không thể làm như thế được. Trân trọng một hồn thơ haiku.

Nguồn: Diễn đàn Đông Tây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét